![]() |
| Bà Phạm Thị Hồng Yến – Ủy viên chuyên trách Ủy ban Kinh tế và Tài chính phát biểu tại họp báo. |
Tại Họp báo công bố kết quả kỳ họp thứ 10, Quốc hội khoá XV chiều 11/12, bà Phạm Thị Hồng Yến – Ủy viên chuyên trách Ủy ban Kinh tế và Tài chính đã thông tin thêm về Luật Thuế thu nhập cá nhân (sửa đổi) vừa được Quốc hội thông qua tại kỳ họp.
Theo bà Yến, Luật Thuế thu nhập cá nhân (sửa đổi) đã có những điều chỉnh quan trọng theo hướng giảm gánh nặng thuế và tăng tính linh hoạt trong thực thi, đặc biệt đối với hộ và cá nhân kinh doanh. Trên cơ sở ý kiến thẩm tra, ý kiến các đại biểu Quốc hội thảo luận tại tổ và tại hội trường, cùng với việc đánh giá tác động, Chính phủ đã tiếp thu và trình Quốc hội điều chỉnh nâng mức doanh thu của cá nhân kinh doanh không phải nộp thuế từ 200 triệu đồng lên 500 triệu đồng/năm.
Luật cũng quy định Chính phủ sẽ trình Ủy ban Thường vụ Quốc hội điều chỉnh mức doanh thu không phải nộp thuế cho phù hợp tình hình kinh tế – xã hội trong từng thời kỳ. Theo bà Yến, quy định này thể hiện rõ tính linh hoạt trong quá trình thực thi chính sách.
Bà Yến thông tin thêm, Luật Thuế thu nhập cá nhân (sửa đổi) cũng quy định cho phép trừ mức doanh thu 500 triệu đồng trước khi phải nộp thuế theo tỷ lệ doanh thu. Việc điều chỉnh mức doanh thu này không chỉ tác động đến thuế thu nhập cá nhân mà còn đồng thời điều chỉnh mức doanh thu không chịu thuế giá trị gia tăng lên tương ứng 500 triệu đồng. Điều này giúp giảm gánh nặng thuế đối với hộ và cá nhân kinh doanh nhỏ, đồng thời bảo đảm quá trình thực thi đơn giản, minh bạch.
![]() |
| Quang cảnh họp báo. |
Theo bà Yến, Luật lần này có điểm mới khi cho phép hộ và cá nhân kinh doanh có doanh thu từ trên 500 triệu đồng đến 3 tỷ đồng/năm được lựa chọn hình thức, phương pháp tính thuế. Phương án thứ nhất là nộp thuế theo thu nhập, tức lấy doanh thu trừ chi phí rồi nhân với thuế suất 15%. Bà cho biết cách tính này tạo hành lang pháp lý công bằng, phù hợp với điều kiện kinh doanh của từng hộ và cá nhân, hỗ trợ họ yên tâm sản xuất, ổn định đời sống và tạo điều kiện thuận lợi nếu có nhu cầu chuyển đổi thành doanh nghiệp.
Phương án thứ hai là tính thuế theo doanh thu. Mức thuế được xác định khác nhau theo từng ngành nghề. Bà lấy ví dụ như: Ngành nghề phân phối cung cấp hàng hóa thì thuế suất doanh thu là 0,5%; dịch vụ xây dựng không bao thầu nguyên vật liệu thuế suất là 2%; hoạt động kinh doanh khác thuế suất là 1% hay hoạt động sản xuất vận tải dịch vụ có gắn với hàng hóa xây dựng có bao thầu nguyên vật liệu thuế suất là 1,5%… “Việc áp dụng các mức thuế theo doanh thu này được thiết kế phù hợp với đặc thù từng lĩnh vực, bảo đảm chính sách thuế hài hòa, công bằng và dễ thực hiện, đồng thời mở rộng quyền lựa chọn cho người nộp thuế”, bà Yến đánh giá.
Trả lời câu hỏi vì sao không giao Chính phủ toàn quyền điều chỉnh các mức thuế, đặc biệt là mức giảm trừ gia cảnh, bà Yến giải thích rằng mức giảm trừ gia cảnh liên quan trực tiếp đến việc xác định nghĩa vụ thuế của mỗi cá nhân. Theo khoản 2 Điều 55 của Hiến pháp, các khoản thu, chi ngân sách nhà nước phải được dự toán và quy định bằng Luật. Vì vậy, mức giảm trừ gia cảnh phải được ghi rõ trong Luật để bảo đảm tính hợp Hiến.
Tuy nhiên, tương tự quy định hiện hành, khoản 2 Điều 10 của Luật vẫn cho phép Chính phủ căn cứ vào biến động giá cả và thu nhập để trình Ủy ban Thường vụ Quốc hội điều chỉnh mức giảm trừ gia cảnh phù hợp với tình hình kinh tế – xã hội trong từng thời kỳ. Điều này có nghĩa là khi giá cả và thu nhập biến động ảnh hưởng đến đời sống người dân, Chính phủ có trách nhiệm đánh giá, báo cáo và đề xuất Ủy ban Thường vụ Quốc hội xem xét điều chỉnh. Bà Yến cho rằng, quy định này vừa bảo đảm tính linh hoạt của chính sách, vừa tuân thủ đúng thẩm quyền lập pháp, đồng thời bảo vệ quyền lợi người nộp thuế trong bối cảnh kinh tế – xã hội thay đổi.


